07/02/2013

Takamina và scandal của Miichan hay danh xưng Soukantoku

Đang yên đang lành tự nhiên xuất hiện scandal. Và scandal này mặc đù là scandal của Miichan nhưng không hiểu sao Takamina lại bị lôi vào.
Vị trí Shoukantoku của Takamina giờ đem đến cho bạn nhiều thi phị quá mức cần thiết.
Thôi thì tóm tắt cái scandal của Miichan lại đi nhé, để sau này khi tìm lại tài liệu mình còn có thể biết là chuyện gì đã từng xảy ra.
Chuyện là Miichan đã bị tờ Bushun đăng tin là đã qua đêm lại nhà một chú giai thuộc nhóm junior của Exile tên Alan gì gì đó. Có cả tấm hình chụp 1 cô gái tóc dài trùm kín mít đi ra khỏi tòa nhà nào đó. Và sau khi tin đó đăng ra và các bác quản lý họp thì Miichan bị cho xuống làm thực tập sinh. Và Miichan khi đó đã có hành động tạ lỗi cực kỳ ... (mình không tìm được từ để thể hiện vì bản thân mình đối với hành động của Miichan có mâu thuẫn rất lớn) bằng cách cạo phăng đi mái tóc dài siêu đẹp của bé. Tóc Miichan đẹp lắm vừa đen vừa dầy lại còn được chăm sóc rất tốt, nên có thể làm rất nhiều kiểu khác nhau, mà giờ không còn lại gì cả.

Chuyện Miichan là thế. Vậy tại sao Takamina lại có liên quan? Vì Takamina đã viết bài blog thế này
2013-01-31 22:43:42 みぃちゃん頑張ろぅ。 大切な私の仲間 大切な私の家族
Tạm dịch là
Chúc em may mắn nha Miichan. Người bạn thân thiết của chị. Gia đình của chị.
Thế là các fan lại bắt đầu moi chuyện cũ ra nói.
>Moi chuyện từ thời Takamina đã viết blog thế nào, đã phản ứng thế nào với chuyện của Nacchan. ( phần này cho ai không rõ Nacchan là ai. Nacchan cũng là original member của AKB48, là một trong những 1st gen hiếm hoi còn lại đến năm 2012 nhưng chỉ tiếc là Nacchan không có nổi lắm. Nacchan cũng vì scandal có bạn trai nên đã rút khỏi AKB48, không kèn không trống.)
Trước chuyện của Nacchan, Takamina chỉ viết một bài blog chia sẻ. Và trong bài blog đó thì lại nói là không nên có hành động như vậy khi là idol. Mình nhớ sơ sơ như thế, cũng không buồn tìm lại để coi. Còn lần này với Miichan thì Takamina không có viết một bài blog siêu dài như thế, bạn í chỉ viết có 2 câu và là 2 câu tình cảm, đông viên như phần trích dẫn bên trên.
Chính là ở đây các fan mới bắt đầu than phiền về chuyện Takamina là Soukantoku thì không nên thiên vị như thế hay nói đúng hơn là dù có thiên vị cũng không nên thể hiện ra ngoài như vậy. 2 người cùng một chuyện, cùng thế hệ, mà một người Takamina chỉ chia sẻ và rồi khuyên nhủ còn một người là tình cảm và động viên. Và vì thế nên các fan bảo là Takamina không CHUYÊN NGHIỆP.

Chuyên nghiệp???????

Khi mà mình đọc đến đây thì mình có hơi buồn cười.
Buồn cười là vì ai cũng biết Takamina thương Miichan như thế nào. 2 người thân thiết ra sao nên chuyện Takamina có biểu hiện như thế mình cũng không ngạc nhiên. Mình có cảm tưởng như thế mới là bạn ây, mới là Takamina.

Thế nhưng không phải các bạn fan kia nói không đúng. Đúng là nếu nhìn dưới góc độ quản lý điều hành thì tổng quản như Takamina vốn không được thể hiện tình cảm thiên vị như thế. Và rồi mình mới tự hỏi. Soukantoku rốt cuộc là gì?
Takamina được cho làm chức đó đó. Chị tổng đó. Nhưng vốn là cái chức vụ đó là cái gì đây
Có vẻ như mình không có xem chuyện Takamina là Sou-chan nghiêm túc lắm. Mình chỉ cảm thấy đó là danh xưng thế thôi. Kiểu vui vui, vậy đó. Mình không có xem nó thật sự có nhiều quyền lực và trách nhiệm đến thế. Takamina vẫn là Takamina thôi. Thế mà có vẻ như có nhiều bạn fan rất coi trọng cái danh hiệu Soukantoku của Takamina.

Có nhiều chuyện mình thấy con người kỳ lạ lắm.
Bình thường mọi người nhìn người đó là như vậy thôi. Nhưng chỉ cần gắn thêm một cái mác nhãn hiệu vào là tự nhiên phải cho rằng người đó khác đi. Cho rằng người đó phải làm như thế này, như thế kia đúng như cách mình nghĩ người mang danh hiệu đó phải là như vậy. Cũng như giày nào cũng là giày như giày hiệu thì phải mắc hơn và ... chưa chắc tốt hơn.
Như Takamina vậy, bình thường là suberi queen quan tâm Miichan thì không ai thắc mắc thế nhưng đến khi làm Soukantoku thì việc quan tâm Miichan lại trở thành không CHUYÊN NGHIỆP.
Chính thế nên mình thật không biết là bây giờ mọi người nhìn Takamina là nhìn thấy gì? Nhìn một Soukantoku hay là nhìn một Takamina idol.
Takamina bây giờ là idol, là một phần của AKB48, là idol mang danh hiệu Soukantoku hay chỉ là Takamina Soukantoku của một idol group.

Và rồi hãy thử ngược lại xem trong trường hợp Takamina không chía sẻ gì hết, không nói gì hết, thì không biết các fan khác nữa có nói là Takamina sao mà vô tình quá với Miichan không? Takamina mà như thế sao? Sao mình nghi là có quá.
Nhưng dù thế nào đi nữa thì mình vẫn thích cách Takamina hành động như lần này hơn. Bạn hành động như mình vẫn nghĩ là Takamina hành động. Bạn ấy trước hết vẫn là một idol Takamina. Bạn ấy luôn là Takamina trước khi là Soukantoku.

Và các cô gái 1st gen nữa, thật tuyệt vời khi các cô ấy tụ tập hết về để ủng hộ Miichan ngay sau khi chuyện xảy ra. Các cô gái ấy đã cho mình thấy được cái gọi là nói được làm được. Cho mình thấy được lời các bài hát của Aki-p có đôi khi vẫn là sự thật, không chỉ đơn giản là các từ ngữ xinh đẹp.

Thôi thì tạm thời tản mạn thế đi, hãy để xem thử sau này mọi chuyện diễn tiến thế nào với Takamina, Shou-chan đây.
Đọc thêm!

21/01/2013

Gu nhạc của mình

Tình hình là lâu quá rồi không viết blog, không viết về Takamina nữa. Giờ thì viết lại nhưng sẽ không phải về bạn. Chỉ là muốn viết lại để có thói quen, nếu muốn viết về bạn mình sẽ viết sau Request hour set list best 100, sẽ có nhiều cái để nói hơn.

Chuyện là dạo này phát hiện ra bản thân chỉ thích một số kiểu nhạc nhất định. Tính bàn với một bé kouhai thì bé í tạt nước lạnh mình, nói là ss đừng có nói với em, em không có hứng đâu kiếm người khác mà nói. Thế nên giờ mình viết blog, sợ mắc công lại có người tạt nước lạnh mình nữa quá :))


Đại thể là mình luôn biết bản thân thích ballad. Thích ballad ở chỗ nhẹ nhàng, thích nhất ballad của powerful vocal. Giọng càng đỉnh hát ballad sẽ càng đỉnh.
Ngoài ra là thích nhạc catchy. Mà hình như đại đa số bà con đều thế. Catchy thường thì sẽ thể hiện qua chorus. Cách dùng từ và cách phối hợp nhạc nhẽo sẽ tạo chất catchy cho bài.
Và sau khi coi lại playlist thì phát hiện ra rằng bản thân đúng là fan của J-pop, Canto-pop, Bach và vài bài US-UK.

Nói về Canto-pop trước đi. Vì hiện đang mở vài bài của nhóm này. Canto-pop thì nghe nhạc xưa và cả nhạc nay nữa. Nhưng chỉ thích một số gu nhất định như loại nhạc dịu dàng, có chorus catchy đặc biệt thích những bài có đoạn mở đầu sử dụng một đoạn instrumental bằng violon đệm bằng piano kiểu như nhạc classic. Những bài như vậy luôn báo hiệu nhạc nền thu hút mình. Những bài như vậy chủ yếu toàn viết về tình yêu và trong đó 80% toàn nhạc thất tình. Thế nên là khi mình thất tình mình có cả đống playlist để mà nghe.
Canto-pop còn có một đặc trưng mà mình siêu thích đó là chorus kiểu layer, hât tầng tầng lớp lớp đè lên nhau. Nghe thì như cãi nhau nhưng mà có cái catchy nhất định. Và Canto-pop mình chỉ nghe được của một số vị thôi, không phải là nhạc của ai cũng nghe. Và mình thường nghe Canto pop khi mình đọc sách. Cái sự nhẹ nhàng của Canto pop làm mình dễ chịu và tập trung vào sách hơn.

Cấu trúc của nhạc Jpop thì phức tạp hơn Canto-pop nhiều. Cách sử dụng nhạc cụ công phu và phối hợp nhiều loại với nhau hơn. Khi mình nghe luôn có cảm thấy các vị ấy dụng công rất nhiều cho nhạc nền và cảm nhận được việc luôn cố gấng tạo ra các âm sắc mới. Chorus của Jpop cũng khá catchy. Nhưng cũng chính vì nhạc nền dùng quá nhiều nhạc cụ mà nhiều khi đã làm bài hát phức tạp lên một cách không cần thiết. Nhạc càng phức tạp thì khi phát radio ở nơi đông người lại càng phản tác dụng. Độ bắt tai nghe của nhạc Jpop là không cao so với các nhóm nhạc khác. Đặc biệt là so với Kpop.
Nhưng đây là một nhóm nhạc dễ gây nghiện khi nghe vì nếu đã quen với cách dùng nhạc phức tạp và thay đổi nhiều như vậy thì khi nghe những bài thường chỉ dùng một số loại cấu trúc beat thì sẽ rất khó chấp nhận. Mình hay nghe Jpop khi đang làm gì đó, viết blog chẳng hạn, hay đang làm việc cũng có nghe và thông thường không hiểu sao mình làm việc đến mức tập trung sẽ có cảm giác như mình không nghe gì hết cả. :))

Nói đến tình yêu BACH của mình đi. Nhạc của BACH nổi bật và khác hẳn nhạc của các nhà soạn nhạc thiên tài khác ở chỗ nhạc ông không lãng mạn như Chopin, không tha thiết như Beethoven, không sang trọng như Mozart, nhac của ông là cả một tổ hợp phức tạp tầng tầng lớp lớp. Người nào chơi nhạc của BACH nếu không tập trung rất dễ bị loạn, vì nhạc của ông quá nhiều tầng lớp đan xen với nhau. Mình là người nghe thông thường đến các đoạn cao trào của ông hay có cảm giác rất kích động vì nó như sóng vồ vập đập đến vậy, cái này chưa hết cái khác đã đến mang đến một cảm giác tận hưởng tuyệt vời. Mình rất ít khi đọc sách khó mà nghe cùng với nhạc của BACH vì thế nào mình cũng sẽ buông sách mà nghe. Mình chỉ thích nghe khi mình muốn thư giản và dành thời gian suy nghĩ.

Còn những bản nhạc ballad của US-UK thì cái này tùy tâm trạng mà nghe. Thường thì vì đây là nhạc mà mình có thể hiểu được nên dù có những bài mình thích beat thế nào đi nữa mà lời nhảm nhí quá mình cũng không nghe được. Mà nhạc của nhóm này thì mình nghe tạp lắm, cảm thấy hay thì nghe chứ không biết mình thích cái gì nhất. Chắc chủ yếu chọn theo giọng người hát. Nếu mình đã thích chất giọng của ai thì nhất định sẽ nghe duy nhất nhạc của người đó.

Tóm tắt thì chắc chỉ có vậy :))
Đọc thêm!