28/04/2011

Lảm nhảm về AKB48 single A-side từ Indie đến Defstar và King Records

Sau khi mình coi xong cái DVD Magazine vol 6 của AKB48 tường thuật lại concert tại đền thờ Nara của AKB48 với một cái setlist mà bất kỳ hardcore fan nào của AKB48 cũng lắc đều chê cũ xì, lại single festival.
Thế nhưng cũng nhờ concert đơn giản này mà mình thấy ra nhiều cái hay lắm. Nó đã tồn tại lâu lắm rồi nhưng có thể cho đến hôm nay khi coi concert này một cách thoải mái nhất mình mới có thấy ra cái cảm xúc của mình chăng ? À mình biết là cái DVD này ra lâu rồi nhưng do giờ mới có thời gian coi nên thế thôi.

Ghi chú : lảm nhảm thật sự, ko hiểu sao lảm nhảm cũng dài, thiệt mệt cái bệnh dài dòng của bản thân ghê nơi.

Đại thể thì các single của AKB48 phát hành chia làm 3 giai đoạn
Giai đoạn Indie với 2 single Sakura no Hanabiratachi và Skirt, Hirari

Giai đoạn trực thuộc Defstar Records (một record chi nhánh của Sony, Epic records của No3b cũng là một phân nhánh của Sony) đánh dấu giai đoạn phát hành single Maxi đầu tiên ra công chúng của AKB48 với Aitakatta kéo dài cho đến Romace, Irane thì AKB48 bỏ Defstar chuyển sang King Records.

Giai đoạn trực thuộc King Records bắt đầu từ single Oogoe Diamond cho đến hiện nay. Và không biết đến bao giờ. Với tên tuổi hiện nay của AKB48 hoàn toàn có thể nghĩ đến chuyện đạp King ra để chuyển đến một Records ngon lành cành đào hơn (dù King đã thuộc hàng đại gia máu mặt ở Nhật rồi)

Cơ bản vậy đi, mình không có viết về những chuyện như sales gì đó của các single cũng không viết về senbatsu blah blah gì đó mình chỉ muốn viết về sự thay đổi trong chất nhạc của AKB48 khi thay đổi I Records thôi (Và chỉ trong giới hạn mấy cái single A-side xuất hiện trong DVD thôi, không có mấy bài như Keibetsu, Seifuku hay Yuuhi vì các bài đó không diễn) . Mình cũng không có ý định viết sâu về nhạc lý, nhạc luật blah blah gì cả (nếu muốn viết về mấy cái này thì mình sẽ viết về BACH, một tình yêu khác của đời mình chứ không viết về AKB48).

Và cũng không viết review của cái DVD này. Nhưng nhắc qua chút đỉnh như chuyện điểm đặt biệt của concert này là ở việc đó không chỉ là Single Festival nó còn là Senbatsu Festival khi AKB48 chỉ mang dàn front girls Senbatsu đi diễn thôi. Trang phục trình diễn cũng không thay đổi nhiều và cũng không có gì đặc biệt mới (có cái mới chắc là mấy em nhà MINT ).

Bài mở đầu là Heavy Rotation (nhạc này của King) bài tiếp theo là Aitakatta (của Defstar) và mặc dù ai cũng biết mình không thích Aitakatta nhưng không hiểu khi chuyển từ Heavy Rotation sang Aitakattta mình lại thích Aitakatta hơn. Nhờ vậy mình phát hiện mình không thích Heavy Rotation nhiều thế nào.

Lý do có thể chính là ở cách phối khí của Heavy Rotation, cách đập đùng đùng của King không thích hợp với mình. Nhạc của King chỉ như một hỗn tạp của rất nhiều nhạc cụ và khí cụ kết hợp với nhau cái nào cũng như đang giành nhau chỗ đứng trong bài hát không có cái mềm mại và điều hòa với nhau giữa các loại âm thanh.

Mình thích chất nhạc của Defstar, trong beat nền luôn có một tầng nhạc cụ chen vào nhẹ nhàng nhưng không quá mạnh làm hỏng bài hát mà vừa đủ để tạo kích thích và lưu lại một chút gì đó ở người nghe. Điểm mình đặc biệt thích nhất ở cách ghi âm và phối khí của Defstar là ở cách kết hợp giọng hát của các bé với nhau, cách tạo điểm nhấn cho bài ở các câu solo line hay duo. Ở Bingo, một bài đại diện cho trường phái duo line và trio line chứ không có solo line. Mình thích cách Defstar tạo nhạc khi luôn có một lớp ghitar rất đã khi chuyển đoạn và đoạn ghitar điện tử đó thay đổi theo chiều dài của bài chứ không giữ nguyên. Và giữa bài thì đoạn đó sẽ rất nhẹ nhưng đến khúc cuối cần tạo cao trào sẽ rít lên rất cao và đặc biệt đoạn cuối với cách gảy nhẹ nhàng các nốt tạo điểm lặng và nhấn cho BINGO. Với mình BINGO vẫn là một trong những single hay nhất của AKB48 cho đến hiện nay. Baby!Baby!Baby tiếp theo vẫn một bài của Defstar, vẫn cách giữ chất nhạc đó và so với Babyx3 với các single hiện nay của King mình thấy như một trời một vực. Defstar vẫn có thể một câu nguyên 1 dàn girl hát nhưng vẫn giữ được cái mềm mại của chất nhạc idol dành cho các cô gái. Trong khi thể loại phối khí hiện nay của King rất đau đầu và không nữ tính. Mình vẫn nghĩ những bài của các bạn hiện nay cho nhóm nhạc nam hát hay hơn vì nó sẽ đã hơn và thú vị hơn.

Và rồi sự khác biệt nó hiện rõ ngay với bài RIVER ngay tiếp theo 1 đoạn MC dài dài của các bạn. Mình không phủ nhận chuyện mình thích RIVER. Nhưng từ Babyx3 chuyển sang RIVER cứ như mình đang uống một ly trà sữa ngọt ngào đùng cái hết ly chuyển sang uống 1 ly cognac cực mạnh vậy. Những âm thanh nền của King sử dụng chát chúa và mạnh mẽ đập ngay vào cảm giác người nghe nhưng cái mình ghét nhất là cái nền của King là 1 dàn những âm thanh kéo rất rít tạo một cảm giác mạnh kỳ cục cho mình và quan trọng là tạo cho mình cảm giác lãng quên chứ không ghi nhớ. Thành ra mình phát hiện rằng mình không thích RIVER nhiều như mình vẫn nghĩ.

Và quái gỡ thay hết RIVER là Boku no Taiyou, chuyển về 1 bài Defstar, mình đang ở cognac mà lại chuyển về trà sữa rồi. Cái chất nhạc của Defstar thu hút nhất chính là tiếng ghitar ở đằng sau từ BINGO, Babyx3 cho đến Boku cũng đều là cái chất đó và khi cần sẽ hạ nhạc xuống tôn giọng các bé lên. Ở King hả, nằm mơ cũng không có cảnh đó. Thể loại nhạc của King không có chuyện hạ nhạc xuống để cho giọng các bé có cơ hội phát huy lên mà cứ thế chúng ta cùng song song tiến nào các em hãy đè bẹp anh đi, còn không đè bẹp được thì cứ thế mà tiến thôi.

Lại 1 phần MC dài dài gì đó và chuyển đến Skirt, Hirari. Mình không biết viết thế nào để thể hiện hết tình yêu của mình với thể loại nhạc Indie của AKB48, loại nhạc AKB48 tự sản xuất chưa có nhúng tay của bất kỳ anh nào ở các records. Cái sự khác biệt rõ nét giữa 2 bài Skirt Hirari và Sakura no Hanabiratachi với các single của AKB48 là rõ rệt. Cái sự rõ rệt đó nhiều khi làm mình thấy đau lòng vì với cái đà hiện nay mình biết chẳng bao giờ có thể gặp lại những bài hát như thế lần nữa.

Ôi mà hết cái chuyển ngay qua Iiwake maybe là thấy đùng đùng trở lại rồi. Một sự khác biệt mình ko thích một chút nào hết. Nhạc của King cứ như mào đầu vào là phải hù chết người ta mới chịu được, đập mạnh hết sức để gây ấn tượng. Còn cái chất của Skirt, Hirari nó đi vào từ từ. Mình đến giờ vẫn cảm thấy Skirt,hirari tuyệt vời, không thật vui tươi nhưng không thật buồn nhưng nó có cảm giác đọng lại. Ở Iiwake Maybe à, ngoài cái điệp khúc Maybe Maybe chắc mình chả nhớ nổi cái gì.

Đến Oogoe Diamond với mình Oogoe Diamond là single hay nhất của King cho đến forever and ever khi King cứ tiếp tục hù mình bằng cách đập đùng đùng như thế này mãi miết về sau thì đúng là khó có cái single nào qua được Oogoe Diamond. À không có một single rất khá của King mà mình phải công nhận đó là Ponytail to Shushu, mình mê đoạn mở đầu bằng Piano kinh khủng và cả bài cũng vậy những đoạn phối khí nhẹ nhàng không có cường điệu tạo cảm giác dễ chịu khi nghe.

À rồi trở lại trường phái đập đùng đùng ầm ĩ với 10 nen Zakura. Mình không nói đến chuyện 10 nen là single Sakura lạc quan nhất của AKB48 cho nên nhạc nhẽo thế này là đúng rồi nhưng cái chính là nó đùng đùng kiểu mình không thích. Nhất là đoạn điệp khúc đập ầm ĩ một cách không cần thiết. Nhạc của Defstar mình có thể nghe đến cả bài chỉ có nhạc của King là mình cứ cầu cho mấy bé diễn ½ bài thôi hết cho lẹ lẹ vì đau đầu quá.

Single Sakura của AKB48 chưa có bài nào qua được Sakura no Hanabiratachi với mình. Sakura no Hanabiratachi hay một cách đặc biệt nhất đoạn chuông reng tan trường ở đầu và nhấn trong bài hát. Một bài hát tạo cảm giác mình sắp rời xa cái thời cấp ba cắp sách đến trường, rời xa cái thời mỗi ngày đi học, học thì ít gặp bạn bè thì nhiều. Đó là cả một thời trong đời chỉ có thể trải qua một lần, bởi sau này muốn học nữa thì rất dễ nhưng cái cảm giác đó không còn nữa cái cảm giác đi học như học trò có người lo cho mọi thứ không còn nữa. Bài hát tạo được cảm giác như thế dù các bé có diễn như thế nào đi nữa bài hát vẫn tạo đựơc cảm giác như thế, một bài hát không cần đến một PV thật hoàng tráng cảm động có nội dung để nói lên điều đó (đang đá cái Sakura gì đó single 20 của AKB ấy). Cái tiếng chuông tan trường đã nói lên nhiều hơn những gì hình ảnh có thể nói. Âm thanh dùng để cảm nhận sẽ đi sâu vào lòng người hơn.


Ôi MINT, thôi không phải single A-side mình không muốn viết (nếu có request mình sẽ nghĩ đến chuyện blah blah về nó) rồi Hikokigumo, một trong những B-side của King mình yêu nhất, yêu ở sự trái ngược của nó, tại sao một bài hát với lời buồn như thế lại có cái chất nhạc lạc quan và đáng iu như thế ? Ai daaaa Hikokigumo. Và Anata abcxyz (mình ko nhớ đc khúc sau) dùng để kết thúc concert, sau cứ mà chuyển về Defstar là lại nghe ra cái chất nhạc đó nhỉ. Ôi mà không phải single A-side, lạc đề lại cũng ko viết.

Hi vọng sẽ lại lảm nhảm tiếp vì trình diễn gì đó của các bạn mình vẫn chưa nói đến, mình chỉ nhớ sơ vài điểm chê bai như bạn nào đó họ bắt đầu bằng chữ M tên bắt đầu bằng chữ A lại bậy bạ gì đó trong mấy cái vũ đạo, một bạn nào TM nào đó lại cười sảng bất chợt trong khi diễn. Đại khái thế.

5 comments:

  1. sis Ru hok ưa sakura no ki ni narou à? em thấy bài đó cũng hay mà

    ReplyDelete
  2. sakura no hanabiratachi cũng là bài sakura em kết nhất với sakura no shiori.
    tuy thích nhưng em cũng ít nghe lắm, kì ghê.
    tại khổ, cứ mỗi lần nghe lại thấy thời cấp 3 của mình nó thật trời đánh, lưu lạc lung tung, bạn bè không có, kỉ niệm không còn.
    nghe thấy tủi thân thêm, chả dám nghe.

    mà ponytail no shushu với iwake maybe, coi PV với nghe loa em thấy hay, nếu mà cứ thế thì em sẽ nói sis nói sai rùi.
    nhưng hôm nọ chuyển hai bài đó qua mp3 nghe máy thì... em chỉ chịu đựng được đúng 2 ngày, sau đó là xóa ngay, nghe không nổi.

    ReplyDelete
  3. @Hiếu
    Mình có 1 cái love hate relationship với bài đó :p.
    Đại thể là mình cũng thích nhạc của bài đó (tại vì Sakura no ki ni narou thuần ballad ko có đập đùng đùng) nhưng khổ là mình ko thích cách phối hợp giọng của các bạn nhà AKB48 trong bài đó.
    Từ sở thích cá nhân, mình nghĩ bài đó cho giọng ấm chủ đạo sẽ hay hơn giọng của Acchan chủ đạo.
    Nhất là đoạn cuối xử lý theo mình là kỳ cục quá, cho mấy bé lên cái note gì thấy ghê :| chơi vơi cao ko ra cao thấp ko thấp :))

    @waster57
    Mình thấy Ponyshu đỡ hơn Iiwake Maybe đấy chứ.

    Mà mình hiểu ý em vì mình cũng thấy nhạc của mấy bạn nhà AKB48 nhiều khi phải kết hợp trình diễn để ngắm các girls nữa thì mới nghe nổi.

    Nhưng có nhiều bài mình đã vừa ngắm vừa nghe rồi đó mà vẫn chịu ko nổi. :))



    Nhờ comt của 2 ng mình thấy cái bài viết này đúng lảm nhảm thật, ko có trọng điểm chi hết :)).

    ReplyDelete
  4. ý bạn waster57 là chỉ nghe nhạc hok có hình ảnh từ PV thì nghe khó chịu hay là khi đổi wa file mp3 nhạc nó có vấn đề j khác?

    ReplyDelete
  5. @hiếu
    là mình đổi sang mp3, nghe hearphone nên mới nhận thấy cái khác biệt so với khi coi MV.
    thật sự thì lúc đầu cũng nghĩ file mp3 có vấn đề đấy.

    @ss Ru
    spam tý nha ss.
    đọc xong bài ss, mò lại mấy bài AKB48,chợt nhận ra tại sao mình lại yêu quí River với Beginer =))
    tại Capt của ss Ru hết đó :x
    cái đoạn solo đầu bài của bạn í thật là chết người mà.

    ReplyDelete